Gia đình Biệt Kích Quân NGUYỄN TẾ LỄ trân trọng kính chào:
-Đoàn thể Hội Nha Kỹ Thuật
- Các chú các bác chiến hữu Nha Kỹ Thuật ở hải ngoại
Vừa qua gia đình con có nhận được sự đóng góp giúp đỡ của quý mạnh thường quân đó là số tiền 300 USD được gửi bởi chú PHẠM VĂN HÒA từ Cali.
Số tiền ấy được đóng góp bằng tình cảm của các cô chú, các bác ở hải ngoại:
1-Hội Nha Kỹ Thuật
2-Chú TRÀ MEL đoàn công tác 68
3-Bác NGUYỄN TRÂM Biệt Hải
4-Bác NGUYỄN NGÔN đoàn công tác 72
5-Bác LÊ VĂN SAN đoàn công tác 71
Xin gửi lời cảm ơn đến Chú PHẠM VĂN HÒA, Hội Nha Kỹ Thuật trước tiên đã là cầu nối cho gia đình đến các cô chú, các bác mạnh thường quân.
Xin tri ân những tấm lòng hảo tâm chứa đựng đầy tình người và tình chiến hữu của các cô chú, các bác đã tương trợ cho gia đình con.
Mẹ và chúng con rất xúc động khi biết rằng quý chiến hữu ở nơi xa đó không có quên mình còn ở đây, mặc dù chỉ qua thư từ chứ chưa hề biết mặt.
Chúc các cô chú, các bác năm mới nhiều sức khỏe, an lành và nhiều may mắn.
Chúc Hội Nha Kỹ Thuật nhiều thành công.
Thay mặt gia đình
con: Nguyễn Thị Thùy Dung.
Vũng Tàu, Việt Nam, ngày 18 tháng 1 năm 2015.
Trân trọng kính chào Nha Kỹ Thuật.
Chào bác Phạm Văn Hòa!
Con là con của Biệt Kích Quân: NGUYỄN TẾ LỄ, Sinh năm: 1937, Nguyên
Quán: Tỉnh Vĩnh Long.
Gia nhập ngành Biệt Kích ngày
28/05/1964. Ám Số: 603104. Kbc 34.84.
chức vụ: Trung đội phó trung đội 2 thuộc đại đội 601, HUẤN LUYỆN VŨ KHÍ,
Trung tâm huấn luyện YÊN THẾ, Long Thành, Đồng Nai.
*Ba con làm việc và lãnh tiền lương trực tiếp của Mỹ.
*Năm 1971, Ba con ở trại huấn luyện trong lúc lau chùi vũ khí do sơ suất nên bị thương ở bàn chân trái, và phải xuất ngũ.
*Năm 1972, Ba con trình diện với VNCH về tình trạng của mình.
Được VNCH cấp Chứng Chỉ Tình Trạng Quân Dịch: PHỤ DỊCH VĨNH VIỄN.
*Từ đó Ba con trở về sống ẩn cư cùng với gia đình tại một vùng quê tỉnh
Bà Rịa Vũng Tàu. Gia đình con sống bằng nghề làm ruộng, làm rẫy rất cực khổ, thiếu trước hụt sau, đông con, nghèo khó...
Cuộc sống gia đình con không những khắc khổ, mà còn bị chế độ CS dùng quyền lực ức hiếp cướp đoạt ruộng đất, cô lập, kì thị,...
Gia đình con sống không có ai là người thân, bạn bè , sống như bị loại ra ngoài vòng của xã hội từ trước đến ngày hôm nay.
*Từ sau 1975, Ba con sống một cách hụt hẫng mất hết niềm tin vào cuộc sống, chôn vùi cuộc đời Biệt Kích trong Tâm não và ôn nhớ trong tâm một mình cả một đời!
*Năm 2009, Ba con qua đời vì bệnh, gia đình quá nghèo không có đủ chi phí để chữa trị cho ông.
Ông để lại một câu nói: Tôi Không Chết Trên Chiến Trường Mà Chết Trên Giường Bệnh!!
*Cuộc sống gia đình con hiện tại cũng không thay đổi số phận, Mẹ con thì năm nay tuổi đã cao không còn sức lao động, cả nhà chỉ có một lao động chính (phổ thông). Chúng con học hành ra không xin được việc làm dưới chế độ này.
Nhiều lúc con không còn biết tin vào đâu nữa!
*Về phía Mỹ thì sao? Họ đã bỏ rơi Biệt Kích, đem con bỏ giữa chợ Cộng Sản!
*Đến lúc này, mỗi lần lên mạng xem thông tin để hiểu về cuộc đời sự nghiệp của những người lính, và không khỏi nghĩ đến Ba con nước mắt con nửa chảy ngược vào trong, nửa lại tuông ra ngoài!...
*Dù sao con cùng gia đình cũng rất cám ơn các cô, các bác Nha Kỹ Thuật, cùng các tổ chức ở nước ngoài đã góp nhặt những thông tin bổ ích xác thực, những tiếng nói tự do bất khuất để thế hệ con cháu chúng con hiểu về cha ông mình nhiều hơn.
Chúc Bác cùng Nha Kỹ Thuật năm mới nhiều sức khỏe và nhiều thành công!